28. tháng 1 2025
Trong một buổi sáng mưa phùn, không khí trên con phố nhỏ trở nên ẩm ướt và u ám. Tiệm bánh bao của ông Trần, người được mọi người thân mật gọi là "Trần Bánh Bao", đang chật vật đối mặt với sự ghé thăm quen thuộc của một vị khách đặc biệt.
"Thiếu gia Thiệu à, tháng này thực sự小 nhân không có lợi nhuận gì cả. Gần đây mưa gió thất thường, làm ăn sao mà khấm King79 Club Game Bài Đổi Thưởng Uy Tín khá được." Ông Trần cúi đầu van xin, giọng đầy lo lắng khi đưa Vuabet88 Win Tại Game Bài Đổi Thưởng Sinh Tử lên một chiếc bánh bao vừa mới ra lò với vẻ mặt nịnh nọt.
Nhưng thiếu gia Thiệu chỉ liếc nhìn chiếc bánh bao một cách khinh thường rồi nhếch môi cười: "Ta đến đây để thu phí quản lý an ninh trật tự của con phố này. Nếu an ninh không đảm bảo, liệu tiệm bánh bao của ngươi còn mở nổi hay không?"
"Không không không! Thiếu gia Thiệu, ngài nhớ lầm rồi. Ngày mùng năm tháng trước ta đã nộp rồi, hôm nay mới có ngày mùng tám thôi!" Ông Trần vội vàng phân bua.
"À, mùng năm thu là phí trong dịp chợ phiên. Ngươi thử nghĩ xem, lúc đó người đông như thế, tất cả đội bảo vệ đều phải tăng cường trực chiến." Thiếu gia Thiệu thản nhiên đáp lại, rồi thêm vào: "Hơn nữa, nếu ngươi không lấy ra được sổ sách ghi chép doanh thu trong những ngày chợ phiên, thì hình phạt sẽ nặng hơn đấy."
Đang trong lúc ông Trần bối rối không biết phải làm sao, từ ngoài cửa bước vào một người đàn ông lạ mặt, giọng nói đậm chất Sơn Đông vọng vào: "Trần Bánh Bao, cho ta ba khay bánh bao, nợ trước nhé!"
Nghe vậy, ông Trần đột nhiên nổi giận, sẵng giọng: "Ai cho phép ngươi nợ? Còn tiền tháng trước đâu chưa trả!"
"Ồ, Trần Bánh Bao, bây giờ mi giàu sang quá rồi, muốn bắt nạt người khác hả?" Người đàn ông lớn tiếng phản bác rồi bước vào trong tiệm. Nhưng khi nhìn thấy Thiếu gia Thiệu ngồi trên ghế với ánh mắt khinh miệt, hắn liền giật mình.
Ông Trần lập tức đổi thái độ, ngực phồng lên đầy kiêu hãnh: "À, quý nhân đây không nhìn thấy Thiếu gia Thiệu đang ngồi đây sao? Thật là vô lễ!"
Rồi ông Trần xoay chuyển tình thế một cách khéo léo: "Thiếu gia Thiệu, chuyện là thế này. Hắn còn nợ tiền hàng tháng trước chưa trả, làm sao tiểu nhân có đủ tiền nộp phí quản lý được chứ?"
Thiếu gia Thiệu chỉ cần liếc mắt một cái, người đàn ông kia liền run rẩy, vội vàng lui ra ngoài với vẻ mặt hoảng loạn.
Sau khi kẻ kia bỏ chạy, ông Trần cười ban ca nang tien ha hả, rồi quay lại nịnh nọt Thiếu gia Thiệu: "Chỉ có Thiếu gia Thiệu mới làm được như vậy! Thiếu gia vừa ra tay, mấy kẻ ngoại bang đều sợ mất mật!"
"Có thật không? Vậy phí quản lý ngày mùng tám sẽ tăng thêm mười lượng bạc, coi như là ta ưu ái đặc biệt cho thương hiệu bánh bao của ngươi vậy." Thiếu gia Thiệu khẽ gật đầu, giọng điệu đầy đắc thắng.